- cuoilenroimoichuyensequa đã viết:
- tớ nghĩ khi kể về như những thắng lợi quân sự của ta trong cuộc kháng chiến chống Pháp còn phải kể đến thắng lợi của ta trong các cuộc tiến công ở đồng bằng, trung du và đồi núi từ giữa 1950 đến 1953 (góp phần giữ vững thế tiến công chiến lược của ta,tiêu diệt sinh lực địch, giải phóng đất đai)...
Những chiến dịch 1950-1951 thì quả thật khó có thể nói là chiến thắng hay win. Ba chiến dịch Trần Hưng Đạo ở Trung du, Hoàng Hoa Thám ở tuyến đường 17 và 18, Quang Trung ở đồng bằng ba tỉnh Hà Nam-Nam Định-Ninh Bình đều không giành được đầy đủ các mục tiêu so với kế hoạch đề ra. CD Trần Hưng Đạo chỉ "suýt" giải phóng thị xã Vĩnh Yên. CD Hoàng Hoa Thám chỉ giải phóng được Uông Bí, không đánh được Mạo Khê. CD Quang Trung thì giằng co thị xã Ninh Bình, cuối cùng đành để địch tái chiếm. 3 chiến dịch mà chỉ giải phóng được 5-6 huyện. So với Biên giới 50 thì quả thực không bì được.
Chiến dịch Hoà Bình năm 1951-1952 thì quả thực là một chiến dịch ý nghĩa, nhưng nhân mạng bỏ ra không phải là ít. Kẻ thù còn đồn đây là một "cối xay thịt người". Chúng ta giải phóng được thị xã Hoà Bình, nhưng lại không truy kích tiêu diệt được nhiều sinh lực địch. Và thị trấn Chợ Bến - huyết mạch nối Việt Bắc và Liên khu Bốn chưa thực sự được giải phóng cho đến Chiến dịch Điện Biên Phủ.
Chiến dịch Thượng Lào là thắng lợi lớn nhưng liên quan nhiều đến ý nghĩa trợ giúp quốc tế đối với nước bạn. Một điều nữa là chúng ta giải phóng được hai thị xã là Sầm Nưa và Xiêng Khoảng nhưng rút cục hậu cần không đủ đã dẫn tới việc ta phải bỏ lại thị xã Xiêng Khoảng.