Bốn nghìn năm dựng nước giữ nước
Dân tộc ta dân tộc anh hùng
Kể từ thời Hùng Vương dựng nước
Cho đến nay Đất nước trải qua
Bao chiến công quả thật thần kỳ
Quả thật hiển hách thật bao nhiêu
Trong hơn bốn nghìn năm dài ấy
Cũng đã qua bốn nghìn mùa xuân
Và trong bốn nghìn mùa xuân ấy
Đã có những mùa xuân lịch sử
Đó chính là mùa xuân của dân tộc
I
Ngay thế kỷ đầu Tây lịch
Đã có một mùa xuân lịch sử
Xuân "bốn mươi" khôi phục họ Hùng
Hai Bà Trưng dựng cờ khởi nghĩa
Cùng hai mươi nữ tướng anh dũng
Quả thật phụ nữ Việt Nam anh hùng
Với chiến thắng vào mùa xuân ấy
Giặc Đông Hán buộc phải chạy dài
Thù nhà nợ nước kể từ đây
Tất cả đã đi vào dĩ vãng
Gần ba trăm rưỡi năm nô lệ
Nay giải phóng cùng nhau dựng xây
Mọi cõi cùng chung xây dựng nước
Nhưng khởi nghĩa ấy đã thất bại
Tuy vậy, nó thật là lớn lao
Thổi bùng lên ý chí đấu tranh
Lòng yêu nước tựa lữa bùng lên
Khắp các nơi dân ta khởi nghĩa
II
Năm trăm bốn hai - xuân lịch sử
Đó là vào những ngày tháng một
Lý Bý kiêu mgọi mọi nhân tài
Hởi anh hùng mọi miền Đất nước
Cùng nhau dựng cờ chống giặc Lương
Đã đuổi chúng ra khỏi quê hương
Chỉ ba tháng ta chiếm Long Biên
Nhà Lương sai tướng kéo quân sang
Nhằm mưu đồ chiếm lại nước ta
Nhưng chúng lại chuốc lấy thất bại
Rồi sang mùa xuân năm Giáp Tý
Năm năm trăm bốn bốn khó quên
Lý Bý lên ngôi hiệu Nam Đế
Sang mùa xuân năm trăm bốn lăm
Lương cử Diên Phiêu làm thứ sử
Cùng tên khát máu Trần Bá Tiên
Kéo quân sang chiếm lại nước ta
Nhằm bóp chết Vạn Xuân non trẻ
Vậy là ta thêm một lần nữa
Ta lâm cảnh nước mất nhà tan
Khi quân "Tiền Lý" chống không nổi
Vạn Xuân non trẻ rơi tay giặc
Dân ta lần nữa làm nô lệ
Nhưng liệu rằng bọn giặc Lương kia
Có hiểu rằng dân tộc ta đây
Là một dân tộc thật anh dũng
III
Phùng Hưng người anh hùng giết hổ
Thấy dân khổ mvì hổ dữ Đường Lâm
Ông đã ra tay giết nó đi
Giờ đây thấy dân đen lao dọc
Bởi thú giữ phương Bắc đô hộ
Quân nhà Đường tựa hổ dữ Đường Lâm
Đã thôi thúc Phùng Hưng vùng dậy
Lãnh đạo dân ta đứng lên
Giết chết bầy "hổ dữ" nhà Đường
Xuân bảy trăm sáu tám dựng cờ
Nhân tài khắp các miền kéo đến
Đất Đường Lâm thành nơi tụ nghĩa
Cắt tay cùng nhau lấy máu ăn thề
Nguyện sống chết cùng nhau đuổi giặc
Bọn cướp nước cút khỏi nước Nam
Đầm Dạ Trạch đã lập nên chiến công
Phùng Hưng đã lợi dụng thế đứng
Lấy ít chọi nhiều nhưng chắc thắng
Làm quân địch nhiều lần hốt hoảng
Làm cho chúng mất ăn mất ngủ
Sau chiến thắng ấy ông lên ngôi
Bố Cái Đại Vương - Cha dân tộc
Đất Vạn Xuân vẫn được bảo tồn
Ngôi cao ấy chằng giữ được lâu
Bảy năm thôi ông đã ra đi
Quả tổn thất lớn cho dân tộc
Được định ngay từ cái chết này?
Quả không sai, Phùng An nối nghiệp
Ở ngôi cao chỉ có hai năm
Triệu Xương được cử đem quân sang
Thế giặc mạnh quân ta thất bại
Đất nước ta thêm lần nữa
Mất độc lập - Dân ta nô lệ
IV
Đất nước ta thật là tuyệt đẹp
Cảnh thiên nhiên hùng vĩ biết bao
Đã bao lần bảo vệ Đất nước
Mọi địa hình như muốn thách thức
Hỡi lũ giặc chúng bây vào đây
Hãy đi vào hỡi loài sói lang
Hãy vào đây, Đất Việt giàu đẹp
Hãy vào đây, Đất Việt anh hùng
Nhưng liệu đấy trên mọi nẽo đường
Điều có thiên nhiên đang bão vệ
Và chính tại đây sông Bạch Đằng
Cọc nhọn chờ bây để tiêu diệt
Cửa sông rộng mở tưởng dễ vào
Cứ vào đây bọn bây sẽ biết
Cọc nhọn chờ bây đã sẵn sàng
Và đúng thế, bọn giặc kéo vào
Máu của chúng đã đỏ dòng sông
Sông Bạch Đằng nhận chìm quân giặc
Hoằng Thao tên tướng bị đâm chết
Đất nước ta sạch bóng quân thù
Lũ giặc đi Ngô Quyền xưng vương
Xuân chín trăm ba tám sao quên
Ngô Quyền khôi phục An Nam rồi
Họ Hùng xưa, thêm lần nữa
Được khôi phục từ tay Ngô Quyền
Nhưng tiếc thay vận mệnh triêu ngươi
Sự độc lập giữ chẳng bao lâu
Ngô Quyền mất sự tổn thất lớn
Sáu năm trên ngôi báu thật mau
Bốn mươi bảy tuổi quả rất trẻ
Với vị tướng tài ba bạc mệnh
Đến đây dân tình đâm rối loạn
Dương Tam Kha đã cướp ngôi vua
Đất nước ta lâm cảnh nội chiến
một nước trẻ chỉ vừa thành lập
Quân giặc mạnh nhòm ngó sau lưng
Và Ngô Xương Văn đã đứng lên
Lật đổ kẻ phản trắc Tam Kha
Nhưng nhà vua ngày càng suy yếu
Mười Hai sứ quân đã hình thành
Đất nước lần nữa lâm nội chiến
Loạn nồi da nấu thịt kéo dai
V
Dòng sông Như Nguyệt giữa đêm khuya
Văng vẳng giữa đêm tiếng thơ thần
Khiến cho quân giặc hồn phách lạc
"Nam quốc sơn hà Nam Đế cư
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm?
Nhữ đẳng hành khang thủ bại hư" (1)
Tiếng thơ thần vang vọng đâu đây
Lũ giặc hoang mang hồn thất lạc
Có phải chăng thần sông nước Nam
Ra tay trợ giúp quân nhà Lý
Tiếng thơ thần như trách như mắng
Tựa lời thách thức lũ giặc kia
Chúng bây sẽ chuốc lấy thất bại
Bây biết chăng Đất Việt anh hùng
Dù quân bây có đông đến đâu
Dù bây tướng giỏi chừng nào
Nhưng thất bại vẫn toàn thất bại
Với tiếng thơ thần vang vọng mãi
Khích lệ dân ta hùng mạnh lên
Đánh đuổi quân Tống khỏi bờ cõi
Mùa xuân ấy, một không bảy bảy
Ghi chiến công anh hùng dân tộc
Lý Thường Kiệt vị tướng tài ba
Đánh giặc Tống rút chạy về nước
Nền độc lập dân tộc được bảo tồn
Tuyên ngôn đầu tiên của dân tộc
Tố giác quân thù tội cướp nước